Thanh niên ngây thơ bú cu cho người yêu phê quá id9

Thanh niên ngây thơ bú cu cho người yêu phê quá id9

Thanh niên ngây thơ bú cu cho người yêu phê quá id9

Chị sẽ ko hối hận. Chị! Tât nhiên, nhưng dù có ra sao thế nào, tự động viên mình, hít sâu vào lồng ngực, chẹp miệng: Cuộc sống mà! rồi lại bước tiếp. Cái tên tôi luôn gọi , ko danh xưng dù tên chị rất hay, Bảo Thanh.Chị người HN, hơn tôi 4 tuổi, tốt nghiệp Ngoại Thương rồi ra làm ngân hàng , được 2 năm chị bỏ việc vì chị nói ko quen môi trường này, chị về cùng bạn bán hàng xách tay, mọi thứ ổn hơn, thời gian thoải mái hơn.Chị yêu 1 anh làm bên Quân sự, công tác triền miên, hẹn cuối năm ổn định mới làm lễ.Rồi tôi, cuộc gặp chị tại góc phố này, kể từ đó là thay đổi cuộc sống, lấy đi của chị nhiều thứ.Tôi nghĩ vậy. Em nhớ chị! Tôi, 1 gã bình thường như bao gã đàn ông khác.Mọi thứ tới nay dường như ổn định và êm đềm.Cái thanh xuân nhiều giông bão qua đi bây giờ có muốn quay lại cũng chẳng thể nữa.Tôi mượn góc nhỏ này, nơi tôi dành chút thời gian mỗi lần thả trôi mình để viết vào đây.Có thể là những câu chuyện không đầu không cuối, những mối tình đi qua, những con người mình gặp gỡ, chia tay rồi gặp lại, hàn gắn lại phân ly.Tôi viết vào đây với khả năng văn chương hạng bét, chẳng mong chia sẻ gì, chỉ mong mỗi ngày qua đi,