Cô em kế xăm trổ yêu thầm con chim của tôi

Hoàng mở cửa bước vào, áo mưa ướt át, giọng ngạc nhiên, “Anh quên hồ sơ, ủa, anh Nam, sao anh ở đây?” Thư vội chạy ra, lắp bắp, “Dạ, anh Nam đi ngang, em mời anh ấy vào tránh mưa chút, mưa to quá mà,” cơ thể cô run lên hai má ửng đỏ đùi trong nàng trở nên nóng ra ẩm ướt mắt không dám nhìn thẳng Hoàng, sợ anh nghi ngờ. Thư lưỡng lự, lòng bất an, “Hoàng đi làm rồi, chỉ có mình và con ở nhà, không nên để anh ta vào,” nhưng phép lịch sự khiến cô gật đầu: “Dạ, anh Nam, vào đi, mưa ướt hết rồi, anh ngồi chút cho khô áo.” Nam bước vào, mang theo mùi mưa ẩm và chút hương thuốc sát trùng thoảng lên từ áo blouse, anh ta ngồi xuống sofa, ánh mắt không rời khỏi Thư làm cơ thể nàng bất giác rùng mình, nơi sâu thẳm giữa hai chân râm ran dân lên một cảm giác khó diễn tả.