Bắn tinh liên tục vào lồn em phò vú lép

Nam gỡ tay, bình thản: “Tao không làm gì, Thư tự tìm tao thôi, mày không tin thì tự tìm hiểu.” Hoàng đẩy mạnh Nam vào tường, “Tao cấm mày động vào vợ tao, mày nghe rõ chưa,” rồi bỏ đi, lòng sôi sục như ngọn lửa bị gió lạnh thổi bùng. Hoàng ngồi cuối bàn, tay chống cằm, mắt đượm mệt mỏi, không tập trung. Cô nhìn bé Ngọc ngủ yên, lòng đau như cắt, “Mình phải làm gì để bảo vệ gia đình nhỏ này đây?”
Hoàng đẩy cửa về, thấy Thư cầm điện thoại, mặt tái nhợt, anh hỏi: “Vợ, ai nhắn mà em hoảng vậy?” Thư vội giấu điện thoại sau lưng, “Dạ, tin rác thôi, không có gì,” nhưng giọng run, mắt tránh nhìn anh. Hoàng ngồi cuối bàn, tay chống cằm, mắt đượm mệt mỏi, không tập trung. Nam phủi áo, nhếch môi, “Mày càng nóng, Thư càng dễ ngã thôi Hoàng à.”
Thư ngồi nhà, ôm bé Ngọc, nhìn chiếc USB trên bàn, ánh sáng từ đèn ngủ hắt lên làm nó lóe sáng như lời cảnh báo. Ánh sáng nhợt nhạt từ bầu trời xám xịt chiếu lên sàn gỗ, làm nổi bật những vết xước cũ như dấu tích thời gian không thể xóa nhòa.